Trại Xuân Đà Lạt và Cảm Xúc Tuyệt Đỉnh Của Tôi
Cái mục đích chính của tôi là ước được tự do đi lịch! Tôi đã nghe nói về Đà Lạt từ rất lâu với các xúc cảm dành cho nó như: Thành Phố Mộng Mơ hay thành phố tình yêu!
Vì tôi đến là vào mùa Xuân, khi được đặt chân đến tôi có phần cảm thấy rét lạnh như mùa Đông của ngoài miền Bắc quê tôi! Làm tôi có phần thấy bình thường quá; cũng có lẽ do quá trình đi xe khách và máy bay, làm tôi có phần mệt mỏi, chóng mặt nên các cơ quan cảm giác bị đình trệ đôi chút!
Vì sau khi được ngủ ngon với cơn say giấc của cái lạnh buổi chiều Đà Lạt; tôi tỉnh lại minh mẫn để tận hưởng hết cái bầu không khí của thời tiết đặc biệt nơi này!
Cái lạnh ở đây tuy cảm thấy rất lạnh, và rét, thậm chí có thể run rẩy, nhưng bạn sẽ không cảm thấy rét đau, hay rét như cắt! Mà chỉ thấy cái rét lạnh rất êm ái, chứ không lạnh thấu xương, như cái lại mang nguy hiểm (Thương Hàn) của các tỉnh miền Bắc!
Ở đây cái lạnh đặc biệt này lại mang trong nó rất nhiều hơi sương, nên bạn sẽ cảm thấy ẩm! Nhưng cảm giác ẩm đó thực sự là một cảm giác đánh lừa! Tuy cảm thấy ẩm nhưng không ướt, cảm thấy ẩm nhưng không nồm! Và thậm chí bạn sẽ cảm thấy khô da, và khô môi nữa!
Cái độ ẩm này xuất hiện vì do địa hình đồi núi, đan xen cắt xẻ, tạo ra nơi cao nhiều sương, nơi thấp hội tụ nhiệt làm ẩm màn sương! Thi thoảng có cái cơn rất mạnh thổi qua! Nhưng cơm gió đó chẳng báo hiệu gì cả, bạn sẽ không cần phải lo lắng khi thấy các cơn gió tốc mạnh có thể giật sập một cái ô to lớn, hay thổi bay đất đá! Vì các cơn gió đó là chuyện mỗi ngày, chứ nó không báo hiệu gì về việc sẽ có mưa bão đâu!
Thậm chí nếu có mưa thì chỉ là vài hạt mưa nhỏ thưa thớt, mưa như vậy sẽ khiến bạn chẳng cần phải chạy trú mưa, nếu bạn có một cái mũ nhỏ trên đầu! Mà nếu không có mục thì một vài phút sau cơn mưa ấy cũng dừng, và nắng mặt trời lại nhẹ nhàng êm dịu chiếu ấm mà thôi! Dù độ ẩm, hay cơn mưa vừa xảy đến, thì khi bầu trời hơi nắng nhẹ, bạn sẽ lại cảm thấy rất êm đền và êm ái! Chứ chẳng phải khó chịu gì thêm chi! Nếu có thể ví sáng thời tiết của Đà Lạt với thứ gì đó; thì Xuân Lộc muốn ví nó như tính nết của một người phụ nữ đoan trang, dịu dàng mà mau thay đổi! Vì nó có lúc ướt át, diễm lệ mà không nhạt nhòa! Có lúc nắng chiếu nhưng không gắt gỏng khó ưa; mà cứ hiền hòa sưởi ấm mang đến không gian êm đềm! Cái nắng chẳng quá dài để người ta quên mất đang nắng, mà nắng đột ngột mất đi, kéo đến bóng tối, mây trắng mờ trời; nhưng lại gợi mở cái hài hòa lạnh giá! Vừa khi ấy người ta cần cái ấm áp, thì Thời Tiết Đà Lạt lại đáp ứng ngay cái nắng trở về! Đôi khi còn khuyến mại cho ta cơn gió tà tà làm cái nắng thêm phần giá trị! Thậm chí có thể bonous cho ta cái gió tốc mạnh làm ta giật mình sửng sốt, rồi nghi ngờ xem có mưa không đây! Người ta thường nói Đà Lạt có 4 mùa trong một ngày nhưng tôi đang cảm thấy nhiều hơn 4! Ôi! Cái thời tiết Đà Lạt ấy; làm tôi lưu luyến; như ở bên một người nữ hiền lành; chẳng muốn rời xa! Nếu bạn có thể bạn hãy ngủ thêm một đêm nữa tại Đà Lạt vì cái lạnh êm ái, dịu hiền, ướt sũng sương đêm, không một cái mà điều hòa không khí nào có thể tạo ra được nó! Một cái lạnh mà lại đủ độ ẩm! Bạn có thể dầm sương đêm đi chơi với Crush mà không sợ hói đầu hay trúng gió ốm ho; như cái lạnh của vùng quê tôi, miền Bắc Việt Nam!!
Sự kỳ vọng vào kỳ trại Đà Lạt
Nếu bạn tham gia một kỳ trại vào mùa Xuân, bạn sẽ dự định gì! Tập trung vào các hoạt động như trại Hè hay thưởng ngoạn của mùa Xuân! Thông thường tham dự một kỳ trại thì tôi khác với mọi người! Sở dĩ là đa phần các bạn muốn tham dự để giao lưu, gắn kết, vui chơi, tìm hiểu người bạn trại của mình qua các hoạt động! Nhưng tôi thì lại là người tập trung vào trí tuệ! Tôi chỉ mong sẽ được khai sáng và truyền cảm hứng cho những chặng đường sắp tới! Để chuẩn bị cho mỗi kỳ trại! Tôi đã đặt trong lòng một cái khao khát mãnh liệt là phải bứt phá, đập vỡ được cái tư duy của lối sống hiện tại qua kỳ trại, hơn là du lịch hay hoạt động khác! Đúng như vậy! Đức Chúa Trời chẳng bao không cho tôi thỏa lòng ước mong!
Kỳ trại này chỉ nhắn có 2 ngày thôi! Hôm đầu tiên buổi sáng để ổn định lều trại, nhận chỗ và nghỉ ngơi, để mọi sự được chuẩn bị kỹ lưỡng và mọi người cũng có thời gian làm quen nhau!! Buổi chiều hôm đầu tiên là một vài hoạt động vui chơi năng động!
Ngày hôm sau sự chờ đợi được bồi linh đã đến!
Bài chia sẻ đầu tiên tôi muốn kể trước là!
Tại sao bạn chưa thu đổi được cuộc sống hiện tại!
Tôi và bạn đều ao ước được thay đổi trở nên giàu có hơn, được tài giỏi hơn, hay nổi tiếng hơn!
Nhưng không hiểu sao hơn 10 năm qua từ ngày ra khỏi cổng trường cấp 3 tôi vẫn vậy! Chưa hôn nhân, chưa nhiều tiền, chưa địa vị xã hội, chưa cống hiến được gì, cũng chưa báo hiếu được mẹ cha! Vậy nhìn lại suốt 10 năm qua ta đã làm những gì!
3 năm đầu chỉ để lấy thêm cái bằng cao đẳng nghề
2 năm sau là bằng trung cấp Thần Học!
1 năm sau đó lấy bằng lái xe Oto!
Vậy là mấy tôi 6 năm trời chưa kiến tạo được thành công gì to tát! Bao nhiêu sự tính điều bỏ dở cả! Vậy ta là ai! Suốt 4 năm qua là đi làm thuê làm mướn với đồng lương ít ỏi; cảm chịu với giọt nước mắt tuôn rơi! Ôi cuộc sống được mấy lần mười năm! Khi nhắm mắt lại ngoài thân xác già đi ta tích lũy được thêm chi! Thực ra là có, có được vốn sống, có thêm kiến thức, có thêm một số món đồ tiện nghi! Nhưng chẳng là gì, chẳng đáng nói với cái ước mơ to đùng tuổi trẻ!
Khi lắng nghe bài chia sẻ tôi mới hiểu ra, chúng ta không đạt được đến đâu vì chúng ta không biết, không có mục đích, mục tiêu cụ thể! Ngoài cái gọi là mơ mộng thì ta chẳng phải đã thả trôi con thuyền cuộc đời kệ nó lênh đênh sao!
Nên điều tuyệt nhất tôi nhận được ở kỳ trại này là tôi phải có mục tiêu, mục đích rõ ràng để chạy theo nó!
Tôi đã dự định viết truyện ngắn, truyện dài, viết sách, viết thơ! Mà bao năm qua vẫn chỉ là những tiêu đề bỏ dở!
Tôi muốn trở thành người hầu việc Chúa, nhưng không biết bước vào công trường nào, kế hoạch ra sao!
Tôi muốn làm một giáo viên tiếng Anh mà chẳng tâm quyết học hành!
Tôi đã sai lầm vì lười biếng! Nhưng thực ra đúng hơn là không có động lực để chăm chỉ! Không biết mình cần phải chăm chỉ, kiên trì, nỗ lực vì điều gì!
Tôi không đặt ra mục tiêu cụ thể, trong bao lâu, mà chỉ mông lung ước nguyện! Không có Khải tượng, và mục tiêu! Làm sao ta có cố gắng! Vậy chúng ta phải có một Khải Tượng, mục tiêu rõ ràng cụ thể, chúng ta mới biết mình sẽ đi đến đâu được! Và còn phải chạy bao lâu nữa để hoàn thành cuộc đua!
Bạn có thể tham khảo thêm bài viết về Khải Tượng và Hoàn Thành Khải Tượng
Hành Động và Lòng Kiên Trì
Điều thứ 2 mà tôi nhận được có là hành động, không phải lời nói! Lời nói không đáng tin, thứ đáng tin là hành động!
Chỉ có quyết tâm, kiên trì, nhẫn lại, tập luyện không ngừng! Mới có thể tiến lên, lời nói và môi lưỡi công bố chỉ thể hiện cái nhất thời mà thôi! Thứ tạo nên chúng ta là sự kỷ luật cao độ và hành động nỗ lực không ngừng! Mơ ước phải có, lời tuyên bố là rất tốt; nhưng thứ quan trọng nhất là kiên trì quyết tâm trong kỷ luật!
Bạn có thể tham khảo thêm bài viết về Chuẩn Bị Mọi Thứ Cho Cuộc Đua Đời Mình
Kỷ Niệm Giao Lưu Chia Sẻ Kinh Nghiệm
Cuối cùng của chuyến đi có một sự kiện quan trọng hơn là chúng tôi đã thiết lập một nhóm chia sẻ những kế hoạch, và những ý tưởng mới để phát triển chương trình thanh niên, trong quan CAFE LỒNG
Một số chi phí nhất định bạn phải chuẩn bị cho chuyến đi Đà Lạt!!
Taxi 2 chiều ra sân bay
Phòng nghỉ
Thuê xe máy
Caffe, và các bữa ăn!
0 Comments:
Đăng nhận xét